Anh chàng khá đẹp trai ngồi sau chiếc bàn sắt màu boi tinh yeu xanh nhợ nhìn nhận Vân Nhi, anh ta nói:

- Nhạc sĩ Trần Tiến! Nhạc sĩ Trần Tiến!
    Tiến mới ngồi vào tay lái, định choàng tay qua vai Mai Quế để đóng cửa cho cô thì nghe tiếng Vân Nhi réo dưới đất vừa la, Vân Nhi vừa hấp tấp chạy đến bên chỗ anh đậu xe, chập hai bàn tay vào kính xe vừa thở vừa nói:
    - Ông... Ông chở tui về nhà đi!
    Tiến vừa nhăn mặt vừa cười:
    - Cô bé này, đừng có gọi tôi là nhạc sĩ Trần Tiến chớ, người ta nghe được kiện cho đi hầu bây giờ.
    Mai Quế trợn mắt:
xem boi tinh duyen    - Sao anh để cho một con bé làm công giỡn mặt vậy?
    Tiến không chú ý đến mấy câu cằn nhằn của Mai Quế, anh xua tay:
    - Em đừng để ý đến con nhóc đó,   boi tinh yeu   nó ngộ nghĩnh lắm!
    Mai Quế cự:
    - Em thấy nó không nhóc con chút nào, nó trông khôn lanh lắm, hình như nó có ý định "tấn công" anh.
    Tiến nhìn Mai Quế, nheo mắt diễu cợt:
    - Em nghĩ vậy hả?
   Mai Quế thụng mặt:
    - Cần gì phải nghĩ, nó đâu phải là trẻ con, cũng đâu phải xấu xí quê mùa chứ?
    Tiến trêu già:
    - Ừ, em nói đúng, Vân Nhi nhìn toát lên phong cách tiểu thư, con bé có vẻ thanh khiết như bông hoa hàm tiếu.
    Mai Quế giận dữ:
    - Anh mở máy xe đi, chờ gì nữa?
    Tiến nhoài đầu ra cửa kính:
    - Lên xe đi Nhi, ngang nhà tôi cho xuống.
    Nhi nói:
    - Ông có biết lịch sự với phụ nữ không vậy?
    - OK! Biết chứ cô nhóc!
    Mở cửa xe, Tiến bỏ chân ra ngoài, Mai Qué níu cổ áo anh kéo lại, la lên:
    - Anh định làm cái trò gì vậy?
    Tiến nhìn Mai Quế nghiêm mặt, giọng anh đanh gọn như ra lệnh:
    - Buông ra!
    Mai Quế giận dỗi buông tay, Tiến xốc cổ áo cho ngay ngắn, anh vòng ra sau mở cửa xe, nói:
    - Lên đi tiểu thư, thật là một cô nhóc lắm chuyện!
    Nhi chui vào xe, Tiến đóng cửa lại rồi ngồi vào tay lái, biết Mai Quế giận nhưng anh không thèm nói. Tiến vẫn biết tính Mai Quế ích kỷ nhỏ mọn, nhưng anh không quan tâm gì mấy, bởi dù anh thường đưa đón Mai Quế   boi tinh duyen   nhưng anh chưa nói tiếng yêu Mai Quế, đồi với Tiến phải có thời gian cho tình yêu đến đô... Chín mùi, Tiến chưa yêu Mai Quế có gì phải để cho Mai Quế ràng buộc anh chứ?
    Hình như không thể nhịn được vì ấm ức, Mai Quế nói lớn một cách giận dữ:
    - Anh dừng xe lại cho em xuống đi!
    Tiến hỏi:
    - Ủa, sao tự dưng đòi xuống, lúc nãy em đồng ý đi ăn trưa với anh rồi mà, sao đổi ý vậy?
    - Mặc em, lúc nãy thích đi, bây giờ không thích đi, có sao đâu!
    - Lớn rồi chứ đâu phải trẻ con, em làm mình làm mẩy với anh vì chuyện anh cho Vân Nhi quá giang về nhà à?
    - Tại sao em phải làm mình làm mẩy với anh vì một con ranh không ra gì như vậy chứ? Anh đừng có đánh giá thấp em nha?
    Tiếng la của Mai Quế làm Vân Nhi chú ý.   boi tinh yeu cua hai nguoi   Chồm người lên phía trước, Nhi hỏi:
    - Hai người cãi nhau vì tui quá giang xe đó hả?
    Mai Quế trợn mắt với Vân Nhi:
    - Bộ mày quen làm cái đuôi bám theo sau lưng đàn ông lắm sao?
    - Chị ăn nói thận trọng chút đi, chị Quế. Tui có làm cái đuôi bám theo sau lưng ai cũng không bám theo sau lưng ông Tiến đâu mà ham!
    - Mày còn dám trả lời với tao hả? Được! Để tao bảo con Xuân nó dạy mày, đồ thứ không cha không mẹ vô giáo dục.
    - Không được chửi chị Xuân tui nha.
    - Tao chửi cả hai chị em nhà mày đó, làm gì tao nào? Con chị đạo đức   boi tinh yeu theo ten   giả, thấy đàn ông như méo thấy mỡ còn làm bộ làm tịch đoan trang đức hạnh, con em tươm tướp, tươm tướp như...
    Tiến nạt:
    - Em đủ rồi nha, em nói mấy câu đó chưa kịp bẩn tai người ta đã bẩn miệng em rồi, đừng có để lộ chân tướng ra quá như vậy, vừa vừa thôi!
    Mai Quế quay sang Tiến:
    - Bây giờ anh nói em khiến anh thất vọng chứ gì?
    - Anh không có nói câu đó đâu...
    Mai Quế hãnh diện:
    - Vậy thì anh bảo em đúng, sao còn mắng em không cho em vạch mặt hai chị em con nha đầu này?
    - Anh nói chưa có hết câu, nghe anh nói tiếp đi, anh muốn nói là từ trước đến nay anh chưa bao giờ có chuyện thất vọng về em, là vì anh cũng chưa bao giờ đặt điều gì gọi là hy vọng nơi em, hiểu không?
    Mai Quế tái mặt, Tiến nói câu đó như tạt một ca nước lạnh vào mặt Mai Quế, vậy mối quan hệ giữa anh và cô chẳng có ý nghĩa gì sao. Trước nay Mai Quế đã nghĩ Tiến cặp bồ với cô, Mai Quế luôn lấy đó làm chỗ dựa để lên mặt hống hách,   boi tinh duyen   lên mặt bà chủ với mọi người, giờ Tiến nói vậy sao được chứ?
    - Anh giận em mà nói vậy, đúng không anh Tiến?
    Tiến lắc đầu, mặt vẫn bình thường, nghĩa là coi mọi chuyện như "pha":
    - Ôi! Không phải đâu! Làm gì có chuyện anh giận em, anh đâu có chịu trách nhiệm gì trên tư cách của em, nhưng nếu em xúc phạm đến danh dự của những người mà theo ý anh cho là họ rất tốt, thì anh phải lên tiếng để cảnh cáo em vài câu cho em tỉnh ngộ thôi. Con người luôn trọng "cái tôi" của họ, cho nên khi làm điều gì sai, họ vẫn tự cho là đúng, em đang mê muội bước đi trên con đường đó, Mai Quế ơi!
    Mai Quế ỉu xìu, nỗi lo sợ mất Tiến làm cô muôn khóc, mặt méo xệch:
    - Em nghĩ là anh giận nên nói lẫy em thôi chứ không phải anh dành sự dửng dưng cho em.
    Tiến   xem boi tinh duyen   cười nhạt, nhìn về phái trước mặt không thèm trả lời Mai Quế, từ lâu Tiến đã biết Mai Quế có tính hung hăng kêu ngạo rồi, nhưng ngặt nỗi Tiến phải giữ mối quan hệ tốt đẹp với cha con Mai Quế là vì cha của Mai Quế có ba mươi lăm phần trăm vốn hùn hạp trong công ty của anh, ông ta xem ra rất giỏi khâu ngoại giao, hiện đang giữ chức phó giám đốc công ty may mặc xuất khẩu Hoàng Tiến, vì Tiến trót tin tưởng ông Lâm nên giao quyền cho ông ta quá nhiều, Tiến đã cho quyền ông ta quyết định ký hợp đồng nào có lãi thì cứ ký.
    Vân Nhi nói:
    -   boi tinh yeu   Rồi, bong bóng bị xì hơi rồi! Con gái mà đi năn nỉ con trai, thấy mắc cỡ! (khúc này mắc cười dễ sợ luôn.
    Tiến không dám cười, anh cố mím miệng lại nín thinh, đó chắc là cá tính của Vân Nhi nói nhiều câu ngộ nghĩnh để trêu ghẹo người tạ Nhưng Vân Nhi nói là để nói thôi, chứ chẳng thấy ác ý, suy cho cùng thì đầu óc Vân Nhi vẫn còn ngây thơ non nớt lắm, có lẽ cái đầu lanh chanh của Vân Nhi không hơn trẻ con bao nhiêu!
    Mai Quế đang xuống nước nhỏ, chợt sửng cồ lên vì câu nói của Vân Nhi:
    - Ê! Mày đừng có chọc tức tao nha, có tin là tao đuổi việc chị Xuân mày không?
boi tinh yeu  
    - Không tin!
    Mai Quế giãy nãy:
    - Anh Tiến! Anh để con nhỏ quỷ quái này tự do trêu tức em sao hả?
    Tiến nói:
    - Có sừng có mỏ thì cứ gõ với nhau đi, em có miệng, Vân Nhi có miệng cứ đấu võ mồm, kêu anh làm gì?
    - Anh phải ra lệnh cho nó nhịn em!
    - Như vậy chứng tỏ em đã đuối lý đúng không? Tự sức mình không địch lại người ta mới đi cầu viện kẻ khác mạnh hơn, như vậy đương nhiên chứng minh bản thân mình thua, Vân Nhi chỉ nói vài câu tầm phào thôi mà đâu có dùng lời lẽ "đao to búa lớn" giống như em? Sao đao to búa lớn chịu thua kẻ tay không rồi hả?