- Anh đã không nghĩ đến điều đó sớm hơn nhưng quả thật đó là một tình huống kỳ lạ. -Anh nói. - Hơn nữa, Mc Cready đã kể rằng hắn cho là hắn biết con chó này... Chung quy, có thể lắm... Có thể trước anh, hắn đã từng làm chủ con vật... Có thể Kazan chưa bao giờ quên hắn bởi lẽ hắn đã đối xử tệ với nó? Lát nữa anh sẽ làm sáng tỏ điều này. Nhưng cho đến khi anh phát hiện ra điều gì đó, hãy hứa với anh là em tránh xa con chó, được không?
tử vi 2014 Isabelle nhận lời. Ngày hôm ấy rong ruổi trên đường, Kazan rất đau khổ vì Isabelle luôn giữ khoảng cách với nó và khi đến nơi dựng trại, nó tỏ ra rầu rĩ thất vọng.
Sau đó, khi hai vợ chồng Thorpe đã rút vào trong tử vi 2014 lều, tuyết bắt đầu rơi.
Thorpe dấn mình vào bóng đêm và bắt đầu xem xét dấu vết con đường mà họ để lại phía sau vài giờ trước đây. Con đường gần như biến mất dưới tuyết và lát nữa chắc chắn không ai có thể nhìn thấy nó, điều đó có nghĩa là nếu ai đó qua đây ngày hôm sau, anh ta sẽ chẳng hình dung được có những người du hành khác đã đi trước anh ta không lâu... Từ giờ đến sáng, những bông tuyết sẽ phủ kín tất cả, ngay cả đống lửa nếu người ta để nó tắt ngấm. Mc Cready bắt đầu uống trong bóng tối. Hắn lại thì thầm những từ không đầu không cuối nhưng đầy vẻ vui thú ma quái. Men rượu thiêu đốt tâm trí hắn và tim hắn rộn ràng trong lồng ngực...
Kazan căng người ra khi thấy hắn nhặt về một cây gậy lớn, dựng vào gốc cây trước khi đi tìm ngọn đèn trong xe. Hắn đốt đèn lên, quay lại cạnh lều ông chủ và gọi:
- Này! Thorpe! Thorpe!.- Có tôi, Mc Cready! Anh đấy à?
Tên dẫn đường tu vi 2014 thò đầu qua cửa lều, khẽ đáp lại:
- Tôi đây. Ông có thể ra đây một phút được không? Trong rừng đang có cái gì đó không bình thường... Chẳng cần đánh thức bà nhà đâu!
Hắn lùi lại đứng chờ. Lát sau, Thorpe xuất hiện ở cửa lều. Đưa tay chỉ về phía rừng rậm, Mc Cready thì thầm giải thích:
- Có ai đó lảng vảng quanh đây... Tôi chắc là đã nhìn thấy một bóng người ở chỗ kia khi tôi đi nhặt củi... Đêm tối này rất thích hợp cho bọn ăn trộm chó, ông thấy đấy... Nào đi kiểm tra thôi... Cầm lấy đèn... Chúng ta ắt phải tìm thấy dấu vết trong tuyết hay chính tôi bị điên!
Hắn xem tu vi 2014 đưa cây đèn cho Thorpe và cầm lấy cây gậy đã chuẩn bị. Kazan cảm nhận tiếng gầm gừ đang chực thoát ra từ cổ họng mình nhưng nó kìm được. Nó chỉ có một mong muốn: nhảy thật xa đến tận cùng của chiều dài sợi xích và tru lên để báo hiệu cho ông chủ nhưng nó biết rằng làm thế cả hai sẽ quay lại và một lần nữa họ lại đánh nó... Bởi vậy nó đứng im, bất động, run rẩy và rên khe khẽ. Nó nhìn theo bóng Thorpe biến mất trong bóng đêm và chờ đợi rình rập.
Một lát sau, nó nghe thấy tiếng chân đạp răng rắc trên tuyết và nó không ngạc nhiên lắm khi nhìn thấy Mc Cready trở về một mình. Nó biết thanh gỗ mà tên dẫn đường mang theo có nghĩa là gì rồi...
Bộ mặt tên Mc Cready có một vẻ thú vật.
Lúc này hắn để đầu trần. Kazan nằm thu mình trong bóng tối khi nó nghe thấy tiếng cười gằn ghê tởm và nó nhận thấy hắn vẫn chưa buông cây gậy. Cuối cùng, tên dẫn đường bỏ lại vũ khí của mình trong tuyết... Và tiến lại gần căn lều nơi Isabelle đang ngủ! Hắn nhẹ nhàng vén tấm rèm treo ở cửa lều và dò xét bóng đêm. Thiếu phụ vẫn chưa tỉnh giấc, thế là lặng lẽ như một con mèo, hắn lẻn vào trong và treo cây đèn xem boi tu vi 2014 lên một cái đinh đóng vào cây cột chống ở giữa lều. Hắn đứng bất động một lát để quan sát.
Vài giây sau, Kazan nghe thấy một tiếng kêu thét lên, một tiếng rên rỉ trong cơn hoảng loạn tột độ...
Nhận ra giọng đó, nó nhảy chồm lên. Dây xích giằng nó lại, chẹn ngang họng tiếng sủa của nó. Isabelle đang vật lộn với Mc Cready! Giờ thì tiếng la hét của nàng liên tục không ngừng. Nàng.Gọi chồng đến cứu... Và bỗng nhiên tu vi 2014 Kazan nghe thấy tiếng nàng gọi tên nó:
- Kazan! Kazan!
Nó lại chồm tới trong bóng đêm nhưng bị sợi xích kéo lại, nó ngã nhào xuống. Không nản lòng, nó lại cố nhảy lên, kéo theo chiều dài sợi dây, một lần, hai lần... Chiếc vòng cổ bằng da như một lưỡi dao cứa vào da thịt nó. Nó dừng lại một lát để lấy hơi. Hai bóng người vẫn vật lộn nhau... Hai bóng đó đứng, sau đó lăn lộn trên đất. Với một tiếng rống dữ tợn, nó dồn tất cả trọng lượng cơ thể tung người lên đến đầu sợi dây. Có tiếng gãy răng rắc và cuối cùng thì vòng cổ đang xiết chặt nó bật tung ra.
Chỉ bằng vài bước nhảy, nó tiến sát căn lều và lao vào bên trong.
Một giây sau, nó đã cắn chặt cổ họng của Mc Cready. Chỉ một cái nghiến chặt từ bộ hàm rắn chắc tại vùng cổ này, có nghĩa là cái chết sẽ đến nhưng nó không hề biết. Tất cả những gì diễn ra trong đầu nó lúc này là cô chủ đang ở đấy, và nó chiến đấu vì nàng. Gã đàn ông rên một tiếng hừ hừ tắc nghẹn, kết thúc bằng một cái co giật ghê rợn và hắn quỵ xuống, nằm vật ra. Kazan cắm nanh sâu hơn vào cổ kẻ thù và thích thú thấy lại vị máu nóng.
Isabelle hét gọi tên nó, giằng lấy cổ nó nhưng nó không chịu nhả con mồi. Cuối cùng, khi nó vâng lệnh, thiếu phụ cúi xuống gã đàn ông nằm sóng xoài trên đất xem xét một lát, rồi nàng ôm mặt và ngã quỵ xuống đống chăn...
Bỗng boi tu vi 2014 nhiên, Kazan nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài.
Đó là ông chủ.
Nỗi tử vi 2014 sợ hãi bị đánh khiến nó một lần nữa bị rùng mình và nó lao nhanh ra cửa. Vâng, đúng là ông chủ, nó nhận ra anh qua ánh lửa, và anh đang cầm một cây gậy! Anh chậm rãi đi về phía lều, mỗi bước lại vấp, mặt bê bết máu. Và anh cũng có một cây gậy!
Chắc chắn rằng Thorpe lại sắp đánh nó vì tội đã tấn công Mc Cready, Kazan lặng lẽ lẩn vào bóng tối. Khi đã nấp an toàn trong các bóng cây thấp của rừng, nó ngoảnh lại nhìn. Một tiếng rên dài đầy ắp tình yêu và nỗi buồn dâng lên rồi tắt lịm trong cuống họng nó. Sau tất cả những gì vừa xảy ra, họ sẽ liên tục đánh nó, nó thầm nghĩ. Đúng vậy, ngay cả Isabelle... Họ sẽ nhanh chóng tìm kiếm nó và khi đã tìm thấy, họ sẽ.Trừng phạt nó... Nó không nghi ngờ gì về chuyện đó...
Thế là, qua ánh lửa trại, Kazan nhìn ngắm phía rừng sâu. Trong cảnh đen tối mịt mù kia, không có gậy, không có roi da quật vun vút...
Trong không gian bao la ấy, chẳng bao giờ mọi người bắt được nó. Nó chần chừ giây lát, sau đó cũng lặng lẽ như những loài thú hoang mà nó mang chút ít dòng máu - chó sói, anh em của nó - , nó lẩn khuất vào đêm đen...