Trong chốc gió ngàn gào rết thê thảm váng vất trên danh thiếp ngọn thông đạt

 Kazan dò dẫm tiến bước vào rừng sâu huyền bí. Khi nghĩ là đã nằm ngoài tầm nhìn của mọi người, nó nép mình trong bụi rậm, không xa chỗ cắm trại. Nó nhìn rất lâu căn lều của vợ chồng Thorpe, nơi vừa xảy ra những sự việc khủng khiếp... Mắt nó long lên vằn máu.
Xem boi tu vi 2014 Người đàn ông, chủ nó, ra khỏi lều ba lần và gọi rất to tên nó:
- Kazan! Kazan!
Lần nào Isabelle cũng đứng bên cạnh chồng...
Bỗng nhiên, đến lượt mình nàng cất tiếng gọi:
- Kazan! Ka-aa-zan!.Trong nó, phần chó chứ không phải phần sói, run rẩy sung sướng khi nghe tiếng nàng và nó suýt lao bổ về phía nàng, uốn lưng xuống trước nguy cơ đón nhận những trận đòn. Tuy xem boi tu vi 2014 nhiên, cuối cùng, nỗi sợ hãi cái dùi gỗ lại mạnh hơn và nó không nhúc nhích, nó đứng lặng hàng giờ tại chỗ nấp cho đến khi nơi đóng trại yên tĩnh trở lại, khi mà bóng dáng những người chủ đã biến mất và ngọn lửa đã tắt ngấm.

Thế là, hết sức thận trọng, nó ra khỏi bóng tối, bò sát mặt đất, tiến đến gần đống lửa đã tắt, sau đó đến chiếc xe kéo nơi để hành lý. Phía bên kia, dưới bóng cây, một cái chăn đậy kín xác kẻ đã bị nó cắn chết... Thorpe đã lôi cái xác ra tận đấy.
Kazan nằm duỗi dài, mũi gác lên chân trước, cạnh những mẩu than cuối cùng còn hơi ấm, nó nhìn tu vi 2014 đăm đăm về phía cửa ra vào khép kín của căn lều. Nó muốn thức, canh chừng chung quanh, sẵn sàng lẩn vào rừng khi nghe thấy tiếng động đầu tiên của chủ. Hơi ấm dễ chịu tỏa ra từ đống than hồng khiến nó hai hay ba lần nhắm mắt, nó cố gắng canh gác, nhưng dần dần nó chỉ hé mi mắt, sau đó nó ngủ mê mệt.

Nó rên khe khẽ trong giấc ngủ, những cái co giật nhẹ, căng thẳng làm rung chuyển những cơ bắp tuyệt đẹp từ chân đến vai nó, và những cơn giật mình thảng thốt chạy dọc suốt sống lưng màu hoe đỏ. Giá như Thorpe nhìn thấy nó lúc boi tu vi 2014 này, anh sẽ hiểu rằng con chó của mình đang chìm trong giấc mơ. Và Isabelle, với mái đầu vàng óng ngả sát ngực chồng mình, Isabelle mà thân hình đang run rẩy, chắc không khó khăn mấy để đoán được Kazan đang mơ gì.
Nó mơ thấy mình vừa kéo căng dây xích, vừa sủa vang và trong sự yên lặng của nơi đóng trại, hai hàm răng nó bập vào nhau lách cách như hai chiếc phách bằng thép mạnh đến nỗi nó giật mình tỉnh giấc... Nó nhanh chóng nhổm dậy, lông sống lưng dựng đứng và nó nhếch mép nhe những chiếc nanh trắng như lưỡi dao ngà.

Đến lúc rồi! Có người động đậy trong lều. Chủ nó đã dậy rồi. Giờ đây anh đang bước ra khỏi lều. Và trong ánh ban mai, Kazan nhìn thấy khẩu súng trên tay anh...
Một lát sau, thiếu phụ cũng xuất hiện; nàng nắm cánh tay chồng. Họ cùng nhìn về phía tử vi 2014 cái xác dưới tấm chăn. Isabelle nói điều gì đó với chồng và anh bỗng vươn thẳng người, ngửa đầu cất tiếng hú:.- Hú... Ú... Ú! Kazan!
Con chó, từ chỗ nấp của mình run bắn lên.
Ông chủ đang ra sức dỗ dành nó... Nhưng anh lại cầm một cái vật khạc ra chết chóc kia.
- Kazan! Ka-a-a-a-zan!
Con chó lặng lẽ tiến xa cái cây đang che khuất nó vì nó biết rằng khoảng cách không nghĩa lý gì với cái thứ dụng cụ giết chóc mà Thorpe đang cầm trên tay...
Nó đưa mắt nhìn lần cuối hai người và khe khẽ rên, trong khoảnh khắc nó nhìn thấy Isabelle, một niềm tiếc nuối lớn lao lướt qua đôi mắt đỏ của nó.
Nó hiểu rằng nó đang rời xa nàng mãi mãi và một nỗi đau chưa từng biết se thắt trái tim nó - một nỗi đau không dính dáng gì đến gậy gộc hay roi da, cũng không liên quan đến cái lạnh hay đói, xem tu vi 2014 nhưng nỗi đau ấy khiến nó muốn hú lên với bầu trời mênh mông mờ xám nỗi cô đơn của mình.

Trong khi đó, trong căn lều, Isabelle run run nói thì thầm:
- Nó đi rồi...
- Phải. - Chồng nàng hơi xúc động đáp lại.
tử vi 2014 Em có lý, chắc nó đã trốn đi rồi. Nó đã đoán biết được tính cách của Mc Cready còn anh lại không ngờ. Anh có thể tự nguyện mất nhiều thứ...
Mất một năm tuổi thọ của anh... Để giá như anh đừng đánh nó hôm qua... Nó sẽ không quay về nữa đâu.
Ngón tay Isabelle bấu chặt vào cánh tay chồng.
- Dĩ nhiên là nó sẽ quay lại! - Nàng thốt lên. - Nó không bỏ em đâu! Nó yêu em dù nó là một con vật hoang dã... Và nó biết là cả em nữa, em cũng yêu nó. Em nói với anh rằng chúng ta sẽ gặp lại nó...
xem tu vi 2014 Chờ một chút! Hãy lắng nghe! - Thorpe ngắt lời nàng.

Từ rừng sâu, một tiếng rống dài thảm thiết, chứa đựng bao buồn phiền vang lên, đó là lời chào vĩnh biệt của con chó với cô chủ...
Sau đó, dù vẫn đau buồn, Kazan bắt đầu cảm thấy thích thú sự tự do... Dầu sao, ở đây không có gậy gộc, roi da, không có những con người thú vật mà nó đã e sợ rồi hận thù. Nó chưa từng.Biết đến sự tử tế ở họ, và tình thương yêu thì còn ít hơn thế nữa, cho đến cái đêm mà thiếu phụ đã đặt bàn tay bé nhỏ dịu dàng, ấm áp của mình lên đầu nó, cái đêm mà nàng áp mặt mình vào mõm nó mặc cho anh chồng kêu la hoảng sợ. Và hôm nay, một gã đàn ông đã khiến nó phải rời xa nàng, xa bàn tay duy nhất chưa từng vung lên gậy gộc hay roi da! Vừa đều đều cất bước tiến vào rừng sâu, nó vừa gầm gừ khi nhớ lại chuyện đó.