Đương săm chiểu trỉa tót đôi chân mày vốn nhỉ đặt xem boi tinh yeu tia rất mỏng mức trui

Ê Phi! Cái thằng cha ở trước nhà mình đã đi lại được chưa vậy ?

Phương Phi không trả lời, cô hỏi vặn lại:

- Sao lại hỏi em ? Lạ thật!

Hoài lại ngắm mình trong gương:

- Không   boi tinh duyen   hỏi "Bà Tám" thì hỏi ai . Em lê la khắp xóm với lũ nít ranh chuyện gì lại không rành .

Phi liếc Thư Hoài 1 cái thật bén:

- "Lê la" . Chị dùng từ hay thật . Mẹ mà mắng em thì chị biết .

Hấp háy mắt, Thư Hoài lên giọng:
xem boi tinh yeu qua ten
- Không "lê la" thì gọi là gì cho đúng ? Mày nói thử tao nghe . Hừ! Lớn tồng ngồng mà cứ ra đường đá cầu . Nhìn chả giống ai hết .

Nhổm người nhìn xuống bếp, Phi bảo:

- Làm gì mà la dữ vậy ? Lỡ mẹ nghe thì sao ?

- Thì cho mày hết đá như ... Ngựa chứ sao .

Phương Phi ấm ức buông quyển   boi tinh duyen   vở xuống:

- Chị gì mà nói em gái như thế đó . Chị gì mà ...

Phi chưa hết lời đã nghe bà Miên gọi ơi ới dưới bếp .

Cô hất mặt về phía Hoài:

- Mẹ gọi chị kìa .

Vẫn nhìn vào gương, Thư Hoài nói:

- Gọi em thì đúng hơn, xuống ngay đi, nếu không muốn nghe mẹ mắng .

Phương Phi đành lếch   boi tinh duyen   thếch xuống bếp .

- Mẹ gọi con à ?

- Mẹ gọi chị Hoài . Hình như có thư mời nó đi phỏng vấn thì phải .

Bước tới bàn, Phi cầm phong thư lên . Cô lẩm nhẩm:

- Công ty trách nhiệm hữu hạn Phú Định . Sao cô nghe quen quen, giống tên công ty của nha cô Nhận quá .

Bà Miên nhíu mày:

- Con biết tên công ty nhà cô ấy sao ?

Phi gật đầu:

- Có lần con nghe cô Nhận khoe với nội . Nghe đâu công ty cũng lớn lắm, của cả dòng họ nhà   xem boi tinh yeu   cô ấy mà .

Chùi tay vào tạp dề, bà Miên nói:

- Nếu đúng là công ty của nhà bà Nhận thì nhờ nội nói vào cho chị Hoài vài tiếng, thế nào nó cũng được nhận .

Phi   boi tinh yeu qua ten   gãi ót:

- Con cũng nghĩ vậy . Con để ý thấy cô Nhận rất quý bà nội . Mỗi sáng đi tập thể dục cổ toàn nói chuyện với nội thôi .

- Vậy con mau mau mang thư lên cho chị Hoài đi .

Phương Phi khoanh tay:

- Để con gọi cho bà   boi tinh yeu   ... Bò xuống để bả bớt làm biếng .

Dứt lời, Phi tằng hắng và dài giọng:

- Bà Hai Ho ... Ài ... Xuống mẹ biểu .

Phi gọi tới lần thứ 3 mới thấy Hoài lót tót xuất hiện .

Cô cười nhát hỏi:

- Chi vậy mẹ ?

Bà Miên hất mặt về phía Phi:

- Hỏi nó đó .

Chắp tay sau lưng, Phi câng câng mặt: